Tìm kiếm truyện với từ khóa: What does tuve que mean in spanish
Truyện khác
Hôn Phu Của Tôi Là Nam Chính Yandere
Một ngày nọ, Veillyn Orlando nhận ra rằng cô ấy đã sống 21 năm qua với tư cách là một nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết BL và sẽ chết trong vòng một năm nữa! Do đó, Veillyn quyết định thoát khỏi gia đình bạo hành của mình và sống những ngày còn lại trong yên bình. Tuy nhiên, lối thoát duy nhất của cô là đính hôn với nam chính của cuốn tiểu thuyết, Jellard Lieseltein. Anh ấy dường như là ứng cử viên hoàn hảo cho một hợp đồng hôn nhân bởi vì anh ấy yêu thích nam giới, có nghĩa là không có nguy cơ họ thực sự yêu nhau…
Nhưng khi cả hai dành nhiều thời gian hơn cho nhau, Jellard dường như đã yêu Veillyn. Liệu Veillyn có thể điều chỉnh được tình cảm ngày càng lớn của mình dành cho Jellard trong khi giữ bí mật về cái chết không thể tránh khỏi của cô ấy không?
Huấn Luyện Viên Trường Đời - Uramichi
"Xin chào, các bé cưng! Mấy bé có thích người có nhiều khía cạch khác nhau không?" Omota Uramichi, 31 tuổi, là huấn luyện viên thể dục dụng cụ trong chương trình truyền hình giáo dục dành cho trẻ em "Chơi cùng Mama." Bề ngoài anh ấy có thể rất ngọt ngào, nhưng mấy cô, cậu bé chắc chắn sẽ sợ hãi mỗi khi họ thấy được mặt tối của người trưởng thành, đó là kết quả của sự bất ổn về cảm xúc của Uramichi. Đây là một câu truyện bi hài, là bài học cuộc đời của những đứa trẻ nay đã trưởng thành!
Nhà Hàng Phù Thủy
Tôi, người mơ ước trở thành đầu bếp, bị iisekai vào một thế giới khác do một tai nạn. Đó là một thế giới giả tưởng đầy quái vật và phép thuật, nhưng không gì là không thể mở nhà hàng cả, phải không nào? Tuy nhiên, do chiến tranh, tôi bị đưa vào quân đội ngay khi vừa bước vào thế giới này, và sau 15 năm gian khổ, cuối cùng tôi cũng đã mở được một nhà hàng của riêng mình...
Ác Ma Phải Hoàn Lương
Úc Tử Ngôn là người đặc biệt, cơ thể cậu một nửa là người một nửa là quỷ. Năm 18 tuổi, mẹ cậu đã rời khỏi, chỉ để lại sợi vòng cổ mà cậu ấy đeo từ khi còn nhỏ và một người đàn ông xa lại chăm sóc cậu. Người đàn ông đó tên là Chung Tịch Xuyên, anh ta thường thích nói những thứ kì lạ, chẳng ai hiểu được, trạc tuổi với cậu. Hai người cùng chung sống 2 năm, cậu thường thấy anh trở về với nhiều vết thương trên người. Khi Tử Ngôn tròn 23 tuổi, dây chuyền bỗng dưng bị đứt, và lúc đó Chung Tịch Xuyên bỗng hỏi cậu “ Cậu muốn chết như thế nào?”…
Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường
Tôi là một phản diện người sẽ chết dưới bàn tay của nam chính. Thoạt đầu tôi nghĩ sẽ ổn thôi vì đó là kết cục của hầu hết các ác nữ tiểu thuyết mạng. Cho tới khi tôi nhận ra mình không thể thoát khỏi cốt truyện nguyên tác. Nếu tôi phải chết, thì xin hãy gửi một nụ hôn tới người chồng đẹp trai của tôi! “Hãy làm thỏa mãn tôi đi ả đàn bà của nhà Rigelhof kia. Ai biết được, nó có thể mang lại vài lợi ích cho cô thì sao”… Tại sao cốt truyện bắt đầu thay đổi rồi?
Địch Úc Đa Chi Ca
Công chúa hoạt bát hiếu động Hi Nhĩ Na của Tây đế quốc lúc còn thơ bé tình cờ gặp chất tử Lạp Đề Áo đến từ vương quốc phương bắc, khi tình cảm của hai người dần dần nảy sinh cũng là lúc quốc vương trẻ của đông đế quốc thiếu niên Ni Á đang dòm ngó trong bóng tối....Đáng tiếc Tam quốc chí hòa bình chỉ là vẻ bên ngoài, chiến tranh đùng một cái là bùng nổ, thanh mai trúc mã ngày xưa cuối cùng sẽ phải đối mặt với sự lựa chọn giữa tình yêu và trách nhiệm : kiếm cùng máu, khói súng cùng nước mắt, thật lòng cùng phản bội, thiếu niên thiếu nữ cùng nhau soạn ra một khúc '' Địch Áo Đa Chi Ca''.
Trọng Sinh Trở Lại: Sủng Nịch Độc Nhất Vô Nhị
Trùng sinh và quay lại tuổi 17, Vân Tưởng Tưởng thề sẽ không bị bắt nạt lần nữa, cô đánh vào mặt tên tra nam, lên giọng tìm kiếm bạn đời trăm năm, nhưng bị ép phải chấp nhận một người đàn ông bị tật ở chân, Vân Tưởng Tưởng bị cười nhạo, bị châm biếm. Nhưng người đàn ông giữ cô ấy trong lòng bàn tay của mình, người xúc phạm cô ấy, bị trả giá 10 lần, người đã lừa dối cô ấy, trả giá gấp trăm lần. Một ngày nọ, Vân Tưởng Tưởng bị sốc: “Anh có thể đi được ư? “Người đàn ông vẻ mặt vô tội:” Tôi chưa bao giờ nói rằng tôi không thể đi được.”
Ashita no Joe
Đây là bộ truyện tranh nổi tiếng của tác giả Tetsuya Chiba (cũng là tác giả bộ truyện tranh Tép-pi)
Câu truyện diễn ra vào thời kỳ hậu chiến tranh của Nhật những năm 1960, Joe Yabuki sống trong khu vực nghèo nhất Tokio. Ở đó, Joe lọt vào ánh mắt chú ý của một tay quyền anh đã nghỉ hưu, Danpei. Nhưng sau đó, Joe dính vào một vụ rắc rối và bị chuyển vào trung tâm quản lý giáo dục thanh thiếu niên, tại đây cậu lại dính vào một vụ ẩu đả và đã bị knock out bởi Toru, vô địch quyền anh chuyên nghiệp.
Trong khi bị giam giữ, Joe đã được huấn luyện đặt biệt qua những bức thư của Danpei. Ngày Joe được thả tự do, cậu ấy nhanh chóng trở thành một tay quyền anh cự phách và danh tiếng ngày mộ tnổi như cồn. Bên cạnh đó Toru cũng được thả tự do và quay lại với sự nghiệp quyền anh. Và tại giải vô địch thế giới, Toru gặp lại Joe, anh ta muốn được đấu với Joe. Và cả hai cùng bước lên sàn đấu...
Dịch Vụ Chuyển Phát Hình Mẫu Lý Tưởng
“Hình mẫu lý tưởng đang ở trước cửa.”
Hai nhân vật chính gặp nhau thông qua “dịch vụ chuyển phát hình mẫu lý tưởng” có tỷ lệ trả hàng 0%, chuyển phát lãng mạn độ tươi mới 100% ♥
Đang lướt SNS của người bạn trai cũ từng đá mình ngay tại nơi tổ chức lễ cưới, Eun Hyung lỡ tay nhấn vào biển quảng cáo “dịch vụ chuyển phát hình mẫu lý tưởng”, và kiểm tra ra hình mẫu lý tưởng của bản thân là người ăn chay thích sô cô la bạc hà, có gương mặt cún con.
Nhưng mà chuyện gì đây? Sáng hôm sau, nghe chuông cửa vang lên, cô mở cửa ra đã thấy một người đúng chuẩn hình mẫu lý tưởng được giao tới trước cửa nhà! Hơn nữa còn nói là được sử dụng miễn phí trong 24 tiếng…!
Tôi trở thành mẹ của nam chính
Sau khi mở mắt ra, tôi phát hiện mình đã trở thành mẹ của nam chính trong một cuốn tiểu thuyết ngược đẫm máu và chứa chan những bi kịch thảm thương đầy nước mắt đau thương. Trong nguyên tác, nam chính từ lâu nổi tiếng là một người máu lạnh và vô cùng tàn nhẫn, nên ngay sau khi chứng khiên cậu ta bằng xương bằng thị cơ thể tôi bắt đầu run lẩy bẩy vì sợ hãi. “Hãy uống nó đi!” Đôi má phúng phính cùng gương mặt rạng rỡ, háo hức ngồi thưởng thức những món tráng miệng ngon lành của mình. “…Không sao đâu, tôi có thể đi được!” Mặc dù là trông có lẽ là sẽ cảm thấy rất đau sau cú ngã đó, nhưng cậu ta vẫn cố gắng tự đứng dậy một cách mạnh mẽ bằng chính sức lực của mình rồi cứ thế mà rời đi. “Không biết tôi nên phải làm thế nào mới được đây…” Đứa con trai tôi, người sẽ trở thành một nam chính tàn bạo và máu lạnh, bây giờ thật là đáng yêu quá đi mất. Sau vụ việc đó, tôi đã bắt đầu trong âm thầm, lén lút đưa đến những đồ ăn ngon, chăm sóc cho cậu ta chu đáo như một người mẹ thực thụ và đồng thời viết thư cho cậu ta. Ấy vậy mà, “Đừng có mà giả bộ đối xử tử tế với tôi như vậy! Tôi không cần một người mẹ như thế!” Có vẻ như đứa con trai này của tôi ghét tôi hơn những gì mà tôi đã nghĩ. Sự việc nghiêm trọng như thế khiến lòng tôi vô cùng phiền muộn và lo lắng không thôi. Vì thế nên là tôi đã rón rén đi xung quanh, cố gắng tìm cách để gặp để hỏi ý kiến chồng tôi về sự việc đáng lo ngại này. “Chẳng phải cô đã nói là cô rất căm ghét hai cha con tôi đó sa, tại sao giờ đây lại muốn tôi và cô cùng nhau chăm con? Có phải là sau khi gặp tai nạn, đã khiến cô trở nên kỳ lạ như thế rồi không?” Có vẻ như người chồng này của tôi còn ghét tôi hơn nữa! * Sau một khoảng thời gian dài nổ lực cố gắng, có vẻ như tôi đã từng bước dần trở nên thân thiết hơn được một chút với con trai của tôi. “Mẹ lại bỏ con lại một mình để đi đâu đó?” “Mẹ có nói là mẹ yêu thương con nhất cơ mà, hay là đối với mẹ cha là người quan trọng hơn cả con luôn sao? “Mẹ nói đi, là con hay là cha quan trọng hơn với mẹ?” Có vẻ như khi tôi ở cạnh chồng, con trai tôi lại càng hay nói chuyện với tôi. Chuyện kỳ lạ hơn nữa là, giờ đây mỗi khi ở bên cạnh chồng, anh ấy dường như đã bắt đầu chịu bắt chuyện với tôi nhiều hơn trước và rất thích thú khi hai chúng tôi trò chuyện. Người chồng luôn không ưa gì tôi, hình như cũng có điều gì đó rất kỳ lạ với anh ta. …Chẳng phải người đàn ông này đã luôn đem lòng căm ghét tôi đó sao?
Tôi Mộng Giữa Ban Ngày
Cuộc chiến tranh đoạt học bổng diễn ra hừng hực khí thế, ở trước cửa phòng làm việc của thầy chủ nhiệm, Lâm Ngữ Kinh cùng Thẩm Quyện oan gia ngõ hẹp.
Lâm Ngữ Kinh vẻ mặt đau thương, mắt rưng rưng: “Bạn học Thẩm, nói thật với cậu nhé, tôi là từ nông thôn đến đấy, trong nhà rất nghèo, lúc đầu tên là Lâm Thúy Hoa, thôn Hoa sen chúng tôi chỉ có mỗi mình tôi có thể đến thành phố lớn học tập thôi, lần này nếu như tôi không lấy được học bổng sẽ không có tiền nộp học phí, không có tiền nộp học phí cũng chỉ có thể quay về thôn cho heo ăn…”
Thẩm Quyện dáng vẻ lười nhát, không đếm xỉa tới: “Thật là trùng hợp, tôi ở thôn Lá sen sát vách đấy, vốn tên là Thẩm Thiết Trụ, tôi không chỉ phải cho heo ăn, mà còn phải làm ruộng.”
Lâm Ngữ Kinh: “…”
Hai người mặt không biểu cảm nhìn nhau ba giây, sau đó động tác đều nhịp, mỗi người xoay mình rời đi.
Thẩm Quyện chui vào máy bay trực thăng riêng, Lâm Ngữ Kinh lên Rolls-Royce Phantom phiên bản dài.
— Hai kẻ có tiền mỗi ngày ở trước mặt đối phương, chính xác là đối với nhau, nỗ lực mà giả dạng nghèo, câu chuyện cũ.
“Ngữ là ngữ không kinh chết người không ngừng ngữ, kinh là kinh động trời đất quỷ thần khóc than sự kinh đó.”
Thể loại
- Live action
- Sci
- Tragedy
- Comic
- Slice of Life
- Seinen
- Ecchi
- Sports
- Harem
- Mature
- Psychological
- fi
- Webtoon
- Soft Yuri
- Mecha
- Truyện scan
- Doujinshi
- Trinh Thám
- Gender Bender
- One shot
- Cooking
- Shoujo Ai
- Anime
- Josei
- Cổ Đại
- School Life
- Thiếu Nhi
- Adventure
- Action
- Truyện Màu
- Shoujo
- Romance
- Ngôn Tình
- Mystery
- Manhua
- Historical
- Fantasy
- Martial Arts
- Shounen
- Soft Yaoi
- Shounen Ai
- Manga
- Horror
- Smut
- Supernatural
- Chuyển Sinh
- Drama
- Xuyên Không
- Đam Mỹ
- Comedy