Ohara Mantaro, vốn ban đầu chỉ là một nhân viên làm công ăn lương bình thường với niềm đam mê ăn uống cùng cái lưỡi sành ăn của mình. Với Mantaro, ăn uống giống như một niềm vui thú hơn là việc phải đem nó ra để cạnh tranh hơn thua. Cho đến khi anh gặp được George Hunter tại một tiệm ăn bình dân, một vận động viên thi ăn chuyên nghiệp, người đã dần thay đổi quan niệm của anh về khái niệm "thi ăn"...
Cũng như việc George Hunter đã để mắt đến "chú ngựa ô" mà anh đã tình cờ gặp được.